BÙI VĂN Ư
(1856 - 1930)
----------O0O---------
Ông BÙI VĂN Ư, tục danh:
Ông THỦ LUÂN, là trưởng nam của Ngài Bá Hộ
Bùi Hoằng Nghị và Bà Phan thị Sành.
Ông sinh năm B. Th́n
(1856) tại Vĩnh Trinh.
Cháu nội Ngài Lưỡng khoa Tú
tài Bùi văn Thỉ và cháu ngoại Ngài Ngũ
khoa Tú tài Phan thế Nguyên, Ông đă thừa hưởng
một di sản tinh thần rất quí báu. Tư
chất thông minh, Ông học đâu nhớ đó. Ông có biệt tài là rất nhanh trí, ứng
đối nhặm lẹ, tài t́nh, bạt thiệp hơn
người.
Mẹ mất
sớm, Ông phải giúp phụ thân kinh lư gia đ́nh, không
thể trả nợ sách đèn như bào đệ của
Ông là Ông Bùi Hữu Chí. Người em thứ năm của Ông là Ông Bùi
Văn Đễ cũng rất thông minh, giỏi về các
khoa địa lư, tử vi, toán học và viết chữ Nho
rất tốt, “so vào thời thiếp Lan Đ́nh, nào thua !”
Năm 21 tuổi, Ông lập gia
đ́nh với Bà NGUYỄN THỊ MỸ, ái nữ
của Ông Bà Nguyễn Bờ ở Cù Bàn, sinh hạ
được: 2 trai, 5 gái và 2 ấu vong.
Năm 1920, hiền thê Ông qua
đời, Ông phải tục huyền với Bà ĐẶNG
THỊ ĐƯỢC, người đồng
hương, ái nữ của Ông Bà Đặng Mật vàsinh
hạ được 1 gái.
Ông tính khí cương trực,
thấy điều ǵ sai trái th́ nói ngay, bất chấp câu
“trung ngôn nghịch nhĩ”. Ông nối
nghiệp nông tang của tiền nhân. V́ nông
nghiệp lúc bấy giờ chưa phát triển, nên mặc
dù Ông cần mẫn, lo cày sâu cuốc bẩm, nhưng “gia
tư nghĩ cũng thường thường bậc trung”.
Sau khi Bà kế
thất từ trần (1927), Ông về ở với con trai
tại An Lâm để tiện việc thần hôn. Nhưng cây muốn
lặng mà gió chẳng ngừng, Ông mất vào ngày 17-11-C.
Ngọ (1930), hưởng thọ 75 tuổi.
Mộ Ông và hai Bà
đều táng tại xứ Đại Tha tục gọi
G̣ Tranh ở Vĩnh Trinh.