BÙI THIỆN
(1872
- 1948)
----------O0O---------
Ông
BÙI THIỆN, tục danh: Ông KIỂM BA, sinh năm
N. Thân, 1872, thuộc thế thứ 15 của Bùi Tộc Vĩnh
Trinh.
Ông là thứ nam của Ngài Bùi V Phán
(tục danh Ông Thủ Quỵ) và Bà Trần Thị
Phụng.
Anh
em Ông gồm có: 5 trai, 3 gái. Ông là con thứ ba trong gia đình,
mồ côi cha mẹ ở tuổi 16. Anh cả Ông là Ô. Bùi
Thạc (Ô. Thủ Thạc) ở tuổi 19, em gái út Ông là Bà
Bùi Thị Mót (Bà Xã Trâm) vừa mới lên 3, khi song thân qua
đời. Tuy gặp nghịch cảnh, song anh em Ông đã
lớn lên trong sự hướng dẫn ân cần và sự
bảo trợ nhiệt tình của vị Bá phụ là Ngài
Bùi Thân (Ô. Quản Nghi)
(1) một nhà phú hào có hạng ở xứ Quảng.
Sinh
trong gia đình có truyền thống Nho giáo, lúc nhỏ Ông theo học chữ Hán,
đọc thông, viết thạo. Tuy không có điều
kiện theo đòi
nghiên bút xa hơn, nhưng với tư chất thông minh,
học ít biết nhiều, Ông đã được bà con,
bạn bè mến nể.
Suốt
cả khoảng đời thanh thiếu niên, nhờ được
gần gũi ông Bác – mà Ông hằng kính mến như cha –
Ông đã hấp thụ được nếp sống
cần kiệm, tính kiên nhẫn, chí tiến thủ và
nhất là cách lập thân xử thế của người.
Vào
độ trung niên – năm 30 tuổi – Ông mới lập gia
đình, kết duyên cùng Bà PHAN THỊ QUYÊN, quê ở
Bảo An, Điện Bàn, hiền muội của nhà Đại
ái quốc Phan thành Tài, một Liệt sĩ trong phong trào Duy
Tân chống Pháp. Bà là một phụ
nữ thông minh, hiền đức. Trong thành tựu cơ ngơi của
chồng, Bà đã góp phần không nhỏ.
Sau khi có gia thất, Ông
được Bá phụ ủy thác trông coi, quản trị
tài sản – một vùng ruộng đất tại Phú
Nhuận – cách nguyên quán độ mươi cây số.
Và cũng từ đấy, Ông
bắt đầu xây dựng sự nghiệp bằng
nghề nông. Tuy là dân ngụ cư, nhưng
nhờ tính tình ôn hòa, thường quan niệm “dĩ
đức phục nhân”, nên chẳng bao lâu, Ông đã gây
được cảm tình với người địa
phương và hòa mình dễ dàng với đồng bào trong
lân lý.
Ông
vốn thích sùng Nho trọng sĩ. Trong số những người
Ông giao du thân thiết có thể kể những người
thân thuộc như các Ông Cử nhân Bùi Hữu Chí, Tú tài Bùi
Giác hay các bạn hữu như Ô. Hà Bật ở
Điện Bàn, Ô. Trần Thượng Tiết ở Duy
Xuyên, Ô. Nguyễn phiên ở Tam Kỳ v.v … đều là những
nhà khoa mục hoặc những bậc thâm Nho.
Ông Bà sinh hạ được 4 trai,
1 gái và 3 ấu vong.
Ông cũng có một nhận
định thức thời. Tuy sống ở
nông thôn, Ông đã khắc phục mọi khó khăn, cố
gắng sớm cho 2 người con trai lớn xuống
Hội An rồi ra Huế – một việc không phải
phổ thông vào lúc bấy giờ – để theo trào lưu
Tân học, tiếp thu nền văn hóa và học thuật
mới du nhập từ Tây phương. Kết quả là trưởng
nam – Ô. Bùi thế Mỹ – đã từng là một nhà ngôn
luận lỗi lạc trong làng văn bút vào thời
tiền chiến và thứ nam – Ô. Bùi tư Nguyên – là nhà Tân
học phát khoa ở trong vùng.
Ông
mất ngày 05-04-M. Tý (1948), thọ 77 tuổi, mộ táng tại
xứ Cà Dinh, Phú Nhuận. Bà qua đời ngày 14-05-Đ. Mùi
(1967) thọ 84 tuổi, táng tại Sơn Phong, Hiếu
Nhơn, Hội An.
Ghi chú:
(1)
: Để tỏ lòng biết
ơn đối với vị Bá phụ, khi Ô. Quẫn
mất, các anh em Ông đã có đọc điếu văn
tế Bác – do con trai Ông là Ông Bùi Thế Mỹ soạn – trong
đó có câu:
“Phận các cháu từ thung huyên
bóng khuất, điều thiệt hơn ai chỉ bảo,
nghĩ ơn sâu Bác cũng như cha … “